[LẠC MẤT EM]
——
(Bản dịch thơ 7 chữ)
Em biết điều gì tệ nhất không?
Là nhận ra chỉ mình lầm lũi
Khi tôi ngã không người thấy tủi
Không đỡ nâng, mặc kẻ phong trần
Chỉ có em ở lại ân cần
Thương tôi lúc đêm dài thức trắng
3 giờ sáng, mình em lẳng lặng
Chở che tôi qua những khốn cùng
Thế rồi em bỗng hoá mông lung
Những lời nói ngập ngừng chẳng rõ
Em im lặng, và tôi đã tỏ
Em mơ hồ, ký ức xa xăm
Lại mình tôi sâu thẳm lạnh căm
Đêm mộng mị, rơi vào khoảng trống
Hoá ra điều tận cùng cô độc
Lạc mất em, duy nhất trên đời.
——
(Bản dịch thơ lục bát)
Trên đời điều tủi đứng đầu
Là khi mình ngã chẳng cầu được ai
Chẳng ai nâng đỡ đoái hoài
Chẳng ai thương, chẳng có ai bên mình
Chỉ có em, một chút tình
Chở che tôi những lặng thinh khốn cùng
Lúc 3 giờ sáng lạnh lùng
Hay khi em ngã, vẫn chung một đường
Thế rồi bỗng hết tơ vương
Tự dưng em thấy chán chường vậy thôi
Không lời nói, chẳng tiếng cười
Không em tôi bỗng thấy đời buồn tênh
Thức trong mộng mị lênh đênh
Rơi trong cõi mộng, lại mình tôi thôi
Hoá ra điều tệ nhất đời,
Là khi lạc mất em rồi, còn đâu...
—
Nguyên văn:
[Losing you]
The worst thing that could ever happen to me is finding out that I am alone
That there will never be someone there to catch me if I fall since I can barely catch myself
You took that fear away, you caught me every time I fell
You caught me at 3am
You caught me for a whole semester
You caught me even when you had fallen yourself
‘Till everything changed
You had nothing more to say
No more advice to give
Your presence in my life became less and less frequent
I began falling at 3am with no one there to catch me
All I did was fall deeper and deeper every night into a harrowing place
And that’s when I realized that the worst thing that could ever happen to me was losing you
No comments:
Post a Comment