Saturday, September 15, 2018

Ai đó để thương

[Ai đó để thương]
Ước gì tôi có người thương
Như nguồn sáng nhỏ vấn vương bên mình
Như sao sáng rọi đầu đình
Màn đêm bao phủ lung linh giữa đời
Ước gì ai đó ôm tôi
Cho tôi bớt chút đơn côi thôi mà
Một ai như chiếc đèn pha
Soi cho đời sáng như là ban trưa
Ước gì gặp “anh trai mưa”
Là người tôi thích, cầm cưa tối ngày
Người làm tôi thấy tôi say
Để tim quên mất những ngày ủ ê
Ước gì ai đó gần kề
Một ai đó thực, không mê không lầm
Tình tôi vốn chẳng lặng câm
Chẳng qua đợi kẻ thương thầm vậy thôi
Ước gì níu giữ được người
Người yêu tôi mãi suốt đời không phai
Đời người sợ ngắn lo dài
Chẳng gì sánh được có ai thương mình
Ước gì tôi có người tình...

Nguyên văn:
[Someone to love]
I wish I had someone to love,
To be my light and shining stars above.
I wish I had someone to hug,
To light up my life like a lightning bug.
I wish I knew someone who I like,
Someone who makes the joy in my heart spike.
I wish I liked someone real,
Real like the love that I could feel.
I wish I had someone to hold,
Who'd love me back as I'd grow old.
I wish I had someone to love.
Ta bắt đầu vài câu chuyện phiếm,
Tiếng nói em xen lẫn nụ cười
Đợi chờ em từng dòng hồi đáp
Mà lòng anh thấp thỏm khôn nguôi;
Anh gìn giữ từng câu từng chữ
Tình trao nhau tự ý tự lòng,
Những đêm thức màn hình vẫn sáng
Bình minh theo tia nắng hân hoan
Là yêu, là say, là toàn vẹn
Là nhớ, là mong, là dở dang
Kề bên em rộng ngày dài tháng
Mong đôi ta mộng mãi không tàn
Mở ra là cõi ước
Kết bỗng tỉnh cơn mơ
Em lặng im không nói
Một chữ cuối. 
Ơ hờ.
(Nguyên văn:
It started with stories; 
With words and a smile. 
Awaiting your answers, 
And reading a while; 
Expecting perspectives, 
By day and by night - 
It started with talking, 
And talking till light.
It started with hearts, 
And it started, it seems - 
With passion, perfection, 
And half-finished dreams. 
It started with hopes, 
And with love-laden sighs... 
And ended with silence, 
And 
*One* 
*Word* 
*Replies.*)

Thursday, August 16, 2018

Em phải để anh đi thôi.
Chúng ta nhắn tin mỗi ngày. Chúng ta gặp nhau hai lần mỗi tuần. Nhưng chúng ta không còn bên nhau nữa. Chúng ta không còn là một cặp nữa.
Tuy vậy em vẫn cho rằng anh là người đi cùng em cả đời. Là người yêu em đến hết cuộc sống này. Là người khiến em sống và chiến đấu với tình yêu. Làm sao để em ngừng suy nghĩ về điều đó? Làm sao để em ngừng mơ về điều đó vào ban đêm?
Anh có thể không để ý đến em. Anh có thể đẩy em ra xa khỏi anh. Anh không còn yêu em nữa. Nhưng vì lý do nào đó, anh chỉ tự nhiên cố gắng vì anh "thích em" nhưng anh không còn yêu em nữa.
Nó ổn thôi. Nhưng đến khi mùa hè kết thúc, em biết chúng ta cũng sẽ kết thúc, và em sẽ như chết đi từ bên trong.
Cảm ơn đã bên em đến cuối mùa hè để em có thể tiếp tục yêu anh theo cách em đã từng làm. Em biết đã đến lúc em để để anh đi.
Em xin lỗi, anh không thể yêu em như em yêu anh được

Wednesday, August 15, 2018

Chúng ta...

Chúng ta:

Cứ tự làm đau mình...

Khi đọc đi đọc lại những dòng tin đã cũ...

Lật lại những lá hình đã phai mờ...

Mặc cho lòng tiếc nuối, đau đớn đến tận cùng...

Chúng ta :
Cứ tự làm đau mình...
Khi mỗi đêm luôn để điện thoại cạnh bên...
Chờ mòn mỏi một tin nhắn rồi hụt hẫng, chông chênh...
Chúng ta :
Cứ tự làm đau mình như thế. như thế...
Yêu một người, nhớ một người, vắng một người...
Mình ta lạc bước, giữa đại lộ yêu thương.
Tới cậu, người vẫn đang níu kéo chút hi vọng nào đó rằng người ấy sẽ quay lại, hãy nhớ vài điều này
Nếu họ đã muốn, họ đã làm như vậy lâu rồi, sẽ không để cậu đợi chờ lâu như vậy.
Nếu họ đã muốn, chẳng điều gì có thể ngăn trở họ cả.
Nhưng họ không muốn điều đó, và họ lựa chọn bước đến cạnh ai khác, chứ không phải lùi trở về bên cậu.
Dừng cái việc đọc mấy cái tin nhắn cũ kĩ kia và dừng luôn sự mong đợi một dòng số không được lưu của họ sẽ xuất hiện trên màn hình điện thoại của cậu.
Dừng cái sự cố gắng vớt vát và nghe ngóng hỏi han rằng người đó sống ra sao đi, cậu không thuộc về nơi đó nữa, không còn dính dáng chút nào-- và hẳn họ cũng đồng ý với điều đó rồi.
Họ rời bỏ cậu dễ dàng như vậy, chẳng tốn một giây phút đắn đo suy tư.
Làm ơn đó, hãy sống cuộc sống của cậu, của riêng cậu mà thôi. Bởi lúc mà họ bước đi, họ đã từ bỏ mọi quyền để được góp mặt vào cuộc sống của cậu. Hãy xây dựng một thế giới mới, xung quanh cậu, tâm điểm là cậu; một thế giới mà cậu với tớ đều có thể tự hào kể cả sau khi người mà chúng mình hết lòng yêu thương khiến chúng mình cảm thấy bản thân quá đỗi vô dụng.
Hãy để những tổn thương mà cậu đã phải trải qua trở nên xứng đáng.

Monday, July 30, 2018

Nếu khóc được em đã khóc lâu rồi
Khóc để quên...để muôn đời thôi nhớ
Nước mắt tuôn rơi xóa đi duyên nợ
Đưa chúng mình về đúng nghĩa người dưng...

Just want to say something

07/6/2018
  • Hôm nay tự nhiên suy nghĩ nhiều. Mình ghen? Lấy tư cách gì chứ?
  • Nếu hôm nay mình phải về đường VT chắc là buồn phải biết, chạy bán sống bán chết để rồi...
  • NHiều lúc suy nghĩ chẳng biết mình đang làm gì? Mình muốn gì? Tại sao lại làm như vậy? Cuộc đời thật trớ trêu.
28/5/2018
  • Vừa đúng 1 tuần, không lần nào được quá 1 tuần, được 1 tuần thì lại có vấn đề. Chắc lần này là lần cuối rồi, mình sẽ không được 1 tuần nào nữa hết :(. Cần một người để hiểu, để nói chuyện thật sự khó như vậy sao.
21/5/2018

  • Nghĩ lại cũng mỉa mai cho mình, trông ngày trông đêm cho đến ngày làm hội đồng chấm chuyên, nhưng hôm nay đã được gặp em, nói qua loa vài câu, cười xã giao một tí rồi thôi. Đến hôm 03/6 chắc cũng vậy thôi.
  • Cuối cùng cũng gặp được em, cũng hỏi thăm được chuyện xét công chức. Em nói không có gì, vui :)

20/5/2018

  • Thấy em online mà không dám nhắn gì :(

19/5/2018

  • Muốn hỏi em tình hình buổi họp thế nào, nhưng thôi, đã hứa rồi. :(